Em đã chọn yên bình xa lạ
Bỏ lại mùa chênh vênh phía sau
Gió thu vẫn gọi tên em quá
Giữa tim này biết giấu vào đâu?

Có đôi lúc vô tình gió đến
Anh ngỡ bàn tay cũ chạm qua
Nhưng hoá ra – chỉ là lá mỏng
Rơi vô tình... chẳng nhớ người ta

Đèn bên phố cũng mờ theo nhịp
Bước chân ai không thuộc về nhau
Thu đi mất, như chưa từng đến
Chỉ còn thơ ở lại thật lâu