Một ngày Hà Nội không còn emCây sấu non bỗng buồn hơn thường lệCon phố nhỏ ta từng

Gửi một chiều Hà Nội không mưaEm có còn ngồi bên hồ lặng lẽMặt nước xanh in đôi

Tháng Sáu không em, trời thôi không hátCon đường quen hóa lạ lẫm bất ngờQuán cà phê giờ

Anh nhớ em giữa một ngày tháng SáuTrời không mưa nhưng ướt cả hồn anhTiếng ve kêu không

Em là tháng Sáu, là trời không nắng gắtLà hàng cây thưa lá đợi mùa sangLà tiếng ve

Tháng Sáu đến, em qua như giấc mộngTóc buông dài, gió hát khúc mùa xưaTôi ngẩn ngơ nhìn

Trên trang giấy còn thơm mùi hoa phượngEm chép vào một khúc nhạc mùa thiCâu chào nhau run

Biết nói gì trong giờ phút cuốiLời trong tim chẳng kịp viết thành câuGió hiu hiu lay động

Chiều cuối năm ngồi bên khung cửa lớpTay lật từng trang kỷ niệm chưa phaiTiếng ve xưa như

Mở trang vở cũ, ngỡ như vừa mớiLời bạn thân viết vội lúc chia tayTừng câu ngây ngô,