Chép vào lưu bút đôi dòng kỷ niệmNét mực xanh còn đậm dấu bàn tayMùa hạ đến, ngập

Tà áo trắng nghiêng chiều theo gióPhượng hồng rơi nhuộm đỏ sân trườngChút ngập ngừng chưa kịp tỏ

Ta từng viết dưới tàng phượng vĩNhững dòng thơ chẳng rõ cho aiCó thể là em cô bạn

Một lần thôi, mùa hạ đừng quaCho tôi ngắm mắt em lần nữaTrưa sân trường còn ngân tiếng

Chỉ còn lại mùi hương hoa sữaVương tóc ai trong một chiều xaCon đường nhỏ, em không trở

Nếu một ngày ta gặp lại nhauGiữa phố cũ hoa vàng rơi rất nhẹEm có đứng bên lề

Người còn nhớ sân trường ngày phượng rụngTay trong tay, ta hát khúc xa vờiLá đỏ thắm như

Mưa chiều nay rơi trên vạt hiên xưaNghe thổn thức một thời yêu vụng dạiChén trà cũ vẫn

Gió thu về lạc lối giữa chiều phaiLá rơi nhẹ như lời ai đánh mấtMột vầng mây cũng

Nếu một mai ta lạc nhau trong gióHãy quay về nơi đã bắt đầu thươngChỗ quán quen, con