Nắng chiều tàn sao giọt cứ hanh hao Cơn gió nhẹ thổi xuyên vào kẽ tóc Như mắt
Em đi rồi nắng vàng hóa thành mưa Giọt buông phủ âu sầu trong khuya vắng Gió ơi gió
Nắng tháng sáu bước chân trần bỏng rát Gió lặng câm… cơn mát trốn nơi nào Hàng cây
Lắng lòng nghe trong tiếng lá lao xao Lời của gió thì thào câu nhắn gởi Tháng Sáu
Anh về tìm mùa thu cũ của riêng anh Của thuở dại khờ, của thời nông nổi Tìm
Kỷ niệm nào còn in mãi trong ta Nắng vương nhạt mây la đà đón gió Mùa Hạ
Em trở về nơi con phố đón đưa Một buổi trưa nắng cháy trên gót đỏ Tìm bên
Tháng sáu này mùa Hạ có nhắc em Về lời hẹn thề sau mùa thi năm ấy Về
Anh lại về với nỗi nhớ tháng năm Nhớ mùa thi, nhớ sân trường áo trắng Nhớ đôi
Phượng đỏ đầy trời gợi nhớ thương Bằng lăng buồn rũ tím ven đường Nắng mơn áo lụa