Hà Nội đó có vầng trăng rất lặng Ngủ trong tim giữa quảng trường Ba Đình Không tiếng
Hạ về ngang mặt hồ xanh thăm thẳm Nắng vỡ òa trên sóng nước lung linh Cánh phượng
Chiều mưa xuống Hồ Tây mờ khói nước Mặt hồ xa như phủ lớp sương mờ Người qua
Hồ Tây đêm lặng lẽ dưới trăng ngà Con sóng nhỏ chạm bờ khe khẽ hát Trăng nằm
Hà Nội ấy, mùa thu chưa kịp nói Lá đã vàng run rẩy dưới chân ai Mùi hoa
Đêm Hồ Gươm gió thì thầm qua lá Mặt nước soi trăng sáng dịu dàng rơi Tháp Rùa
Hàng người dài im lặng giữa ban mai Gió nhẹ lùa qua hàng tre xanh thẳm Mỗi bước
Em trở về Hà Nội một chiều thu Không báo trước như một cơn mưa nhẹ Gặp anh
Một ngày Hà Nội không còn em Cây sấu non bỗng buồn hơn thường lệ Con phố nhỏ
Gửi một chiều Hà Nội không mưa Em có còn ngồi bên hồ lặng lẽ Mặt nước xanh